thỏa mãn ông chủ chịch thư ký dâm dục, thà nói một câu để Phúc không còn theo đuổi còn hơn là để thằng Phúc bám theo loại con gái như vậy. Cái thứ con gái dĩ thỏa vừa ham tiền vừa làm điếm như vậy thì Phương chẳng ưa vào mắt một tí nào. Một số con điếm ngoài đường nhiều khi còn tốt hơn loại người như con Nhung. “Mày có số book nó không?” Phương hai mắt híp lại, niềm vui lão già với cô y tá để kiếm tiền trong thâm tâm nó suy nghĩ một thứ gì đó đen tối. “Ý mày là sao?” Thằng Đức bỗng dưng thay đổi ánh nhìn, dường như nó hiểu một chút thứ mà Phương sẽ nói. “Lại đây tao nói nhỏ