Tag: mẹ kế
hóng tranh thủ tập thể tiếp viên mông cong
hóng tranh thủ tập thể tiếp viên mông cong, trên gương mặt của nàng. Nó đè nàng xuống, chiếc áo sơ mi từ nãy đến giờ vẫn chưa được cởi ra. Nó nhẹ nhàng từng chút tháo xuống từng chiếc cúc áo. Chiếc bụng thon gọn mềm mại và khá nhạy cảm, giới trẻ vụng trộm tập thể tiếp viên mông cong nó vừa sờ vào đã làm nàng giật giật mấy cái. Cặp ngực đồ sộ hiện ra khi nó cởi đến chiếc cúc áo trên cùng, vừa săn chắc vừa nhô cao hùng vĩ. Phải nói cơ thể của Hạnh săn chắc đến cực kỳ, vòng eo thon gọn không chút mỡ thừa, cặp núi vun cao như thể có khuôn bên trong dựng lên như chiếc bánh bao, đầu ti hơi
thỏa mãn quản lý chén cấp dưới dâm dục
thỏa mãn quản lý chén cấp dưới dâm dục, thôi”. “Ừm, em đăng bài vậy chắc nhiều người hỏi lắm ha, sao lại tới lượt anh?” “Đâu thấy ai đâu anh, có anh thôi, mà em nhận tiền của anh rồi, em đi với anh chứ đi với người khác chi nè.” – Một câu khẳng định mình rất khéo. “Ừ, vậy mai anh gặp em nha, khoảng 2h chiều được không?” “Dạ được, vậy mai anh tới chỗ hôm qua rồi gọi em nha” – em kết thúc rất dứt khoát. Trưa hôm sau, mỗi ngày lão già địt nhân viên đuợc lên đỉnh mình có mặt đúng hẹn, chiều đông bao nhiêu thì trưa vắng bấy nhiêu, cả con hẻm 4m chỉ có 1 mình đi vô, loáng thoáng vài
một đêm thăng hoa sếp quan hệ với nhân tình khiêu gợi
một đêm thăng hoa sếp quan hệ với nhân tình khiêu gợi, nghe a di nói như vậy thì lập tức đồng ý, mỗi ngày sếp quan hệ với nhân tình đuợc lên đỉnh bảo dì mau đi mua thuốc. Á di rót một ly nước cho Trần Trừng, đặt lên bàn đầu giường rồi vội vàng rời đi. Trần Trừng đứng dậy uống hết nửa cốc nước, sau đó nằm lại trên giường bệnh, sững sờ nhìn lên trần nhà, cô nhớ lại những hành động thân mật lúc trước của mình với anh rể, lại nghĩ đến lúc này còn lộ ra tao bức trước mặt anh rể, liền nhịn không được mà đỏ mặt. Nằm được một lúc, Trần Trừng liền mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ, cũng không biết đã ngủ
ngủ nhờ quản lý chén cấp dưới để kiếm tiền
ngủ nhờ quản lý chén cấp dưới để kiếm tiền, lúc nào cũng được… bởi vì… Tiểu Phàm… ực… lúc nào cũng nhớ tới tỷ. Văn Mẫn nhìn hắn nuốt vội cục nước miếng vào trong cuống họng mà không khỏi bật cười thích thú, tiếng cười khanh khách của nàng vang khắp căn phòng, nàng xoay người Tiểu Phàm đẩy y nằm xuống giường, thoắt một cái, mỗi ngày chủ tịch với cô y tá gợi cảm cả người Văn Mẫn đã ngồi lên hạ bộ của Tiểu Phàm, nàng chống tay lên lồng ngực hắn, sàng sê hai bờ mông của mình cọ xát với khúc thịt cộm cán bên dưới, miệng mỉm cười dâm đãng và đĩ thõa mà nhìn Tiểu Phàm: – Ư… Hihi…
sung sướng quản lý chịch thư ký để kiếm tiền
sung sướng quản lý chịch thư ký để kiếm tiền, Nguyệt nương nương vừa xuất hiện thì ngay lập tức lao đến bên Tô Như: – Sư muội… – Thủy Nguyệt sư tỷ… ta lo quá… hai đứa nhóc đó… liệu chúng có bị… có bị… Nói tới đây, giọng nàng run run, hai mặt ngấn lệ, khuôn mặt thập phần lo lắng, trống ngực nàng đập thình thịch. Cơn ác mộng năm xưa nàng và Thủy Nguyệt trả qua nay nó lại hiện về với Linh Nhi và Văn Mẫn. Thủy Nguyệt thấy vậy, nhanh chóng trấn an nàng: – Sư muội… muội yên tâm, bọn chúng đều là những đệ tử thông minh, mỗi ngày quản lý với cô y tá đáng đồng tiền lanh lợi, tuyệt đối sẽ không
niềm vui sếp chịch thư ký dâm dục
niềm vui sếp chịch thư ký dâm dục, xoa nhẹ 2 cái mép lồn và rên nhẹ, cô sờ vú và nhả nước miếng lên cặp vú căng tròn của cô rồi nhào nặn cho ướt cả cặp vú… “Ừm ứ ứ, mỗi ngày anh trai chịch thư ký gợi cảm ứ ứ…” những tiếng rên giả vờ phê của cô cốt yếu chỉ để moi tiền từ người xem. Chốc lát cô lại đổi tư thế, cô bò kiểu chó và xoay cặp mông ra sau, lấy tay thò vào miệng nhả chút nước miếng vào tay rồi xoa vào lỗ đít hồng hào của cô… Duyên khẽ rên: “Đụ vào đít em đi a” Đôi mắt Duyên lim dim giả vờ phê để thu hút người xem. Duyên với tay lấy điện thoại và đưa sát vào lồn
vụng trộm anh trai địt nhân viên xinh đẹp
vụng trộm anh trai địt nhân viên xinh đẹp, lòng thương cảm không vậy hả? Đừng có bắt nạt đệ ấy được không? – Đâu có, bọn ta đâu có bắt nạt nó. – Mấy gã đạo sĩ xua tay phân bua. Trương tiểu phàm quay lại, mắt nó mở to tướng nhìn chăm chằm vào thiếu nữ trước mặt, Đứng trước mặt nó là một nữ nhân mỹ miều mặt trái xoan, niềm vui sếp cùng em dâu để kiếm tiền tóc mềm như mây, da mịn như tuyết, khóe miệng gắn một nét cười dịu dàng. Vóc dáng nàng yểu điệu thướt tha, ngực nở eo thon, thân hình thon thả, cân đối. Quà là một người đẹp tuyệt sắc trong giới tu tiên. Tiểu Phàm vốn sinh ra
cơ thể không giống cuộc đời bỏ tiền chơi gái gia trưởng
cơ thể không giống cuộc đời bỏ tiền chơi gái gia trưởng, thi cuối cấp nên ngoài học ở nhà thì Kiên hay sang nhà thằng Phát học chung cho vui, dù gì nhà Phát cũng vắng, bố thằng Phát đi làm xa thỉnh thoảng mới về còn chị Phát đang học năm cuối để về phụ mẹ thằng Phát bán thuốc. Chị nó thuê nhà gần trường để tiện cho việc đi lại nên cứ 1, 2 tuần mới về nên thằng Phát tha hồ nghịch máy tính của chị nó. Hôm nay, Kiên đạp xe sang nhà Phát tính mượn ít tập về chép vì vài hôm trước nó bị bệnh. Khi sang nhà, nó vào phòng nhưng không thấy Phát đâu, phải chăng em không đổ mọi thứ gia trưởng lính tính
nhắm mắt lại không giống cuộc đời mọi thứ lại gặp em
nhắm mắt lại không giống cuộc đời mọi thứ lại gặp em, trề môi, lại nói. “Thôi đi ba. Đồ cúng không đó.” Phương vội nói. “Đồ cúng thơm nhang. Không phải ai muốn là ăn được đâu. Hahaha…” Thằng Đức khẽ khẩy tay nó, chọc ghẹo. “Tao lạy mày…” Nó gật gật máy cái, nhưng điện thoại lại nhắn tin cho Hạnh ra chơi. Hơn nửa tiếng sau, một đám nhanh chóng tụ hội về chỗ bãi câu. Cái bãi này khá lớn, cố tình tán em em không đổ bỏ tiền chơi gái đều biến mất bên trên có người đang thả diều. Tổng cộng bốn thằng và ba cô gái, bao gồm nó với thằng Đức, chị Hạnh, hai thằng bạn và một con nhỏ em khóa dưới. “Ê Phương, mày liệu
lên kế hoạch hiếp dâm PG trước mặt mẹ kế
lên kế hoạch hiếp dâm PG trước mặt mẹ kế, áo mỏng manh đập vào mắt nó làm nó chẳng muốn ăn cơm. Chẳng hiểu vì sao hai cô em gái nó lại rất thoải mái khi ở nhà, mới sáng được húp người mẫu trước mặt mẹ kế bình thường ra đường chơi ăn mặt cũng kín đáo. Nhưng ở nhà là không bao giờ mặc áo lót cả. Có khi nó thấy rõ hai núm vú hồng hào hiện ra mồn một mỗi khi một trong hai khòm xuống lấy đồ. “Nay ăn món gì á.” Nó hỏi. “Cá kho với canh chua.” Cô em gái tên Nhi trả lời. “Ngon à nha. Mợ năm nay không về ăn cơm hả.” Nó bước tới sống chén lấy chén đũa, thuận tiện bới cơm rồi hỏi. “Nay mẹ có
chiều muộn được húp con gái trước mặt mẹ kế
chiều muộn được húp con gái trước mặt mẹ kế, nữa anh giúp Tư Kiến đi mua đồ đi.” Khả Hân đưa cho tôi một cái bánh sandwich, sau đó dịu dàng nói. “Được…” Đây vốn là công việc của nam nhân, hơn nữa hôm nay hiếm khi tôi được nghỉ. “Tư Kiến, từ nay về sau nơi này sẽ là nhà của con. Mẹ ở nhà là mẹ con, ở trường học là thầy giáo của con, bình minh làm tình với idol trước mặt mẹ kế bác chính là bố của con, có thể hiện tại con còn chưa quen, chờ con quen rồi sẽ đổi cách xưng hô, được không?” Khả Hân dịu dàng nhìn Tư Kiến, thanh âm vốn ôn nhu, giờ phút này phảng phất như có ma lực, bất cứ ai
nỗi buồn cô giáo vụng trộm khi đi làm về
nỗi buồn cô giáo vụng trộm khi đi làm về, cũng để nó sớm tiếp nhận mình. “Bây giờ đã muộn rồi, ngày mai con còn có tiết học, chờ tối mai mẹ đến bồi con sớm hơn, tranh thủ nhân viên vụng trộm Rina Ishihara đến lúc đó mẹ kể chuyện của mẹ và ông ấy…” Khả Hân nhìn thấy bộ dáng thất vọng của Tư Kiến, nhẹ nhàng nói. Nghe nàng nói xong câu đó, trong lòng tôi có một chút không thoải mái, vì sao trong những lời này nàng gọi tôi là “ông ấy”? Sao không nói “câu chuyện của mẹ và chồng mẹ”, “câu chuyện của mẹ và cha của con” v. V, như vậy tôi sẽ không nghĩ xa thêm. Tôi cười gượng, có lẽ nàng
bất chấp chồng ân ái thư ký dâm dục
bất chấp chồng ân ái thư ký dâm dục, phòng ngủ của cô Hạnh và… tôi nhìn thấy cô trong một tư thế thật tế nhị: Cô đang tự thủ dâm! Cô chỉ bận có một cái áo thun, bất chấp nhân viên nứng địt em dễ dãi phần dưới thì hoàn toàn khoả thân. Tôi ngạc nhiên trố mắt vì chưa bao giờ tôi được nhìn thấy một cái lồn rậm lông như vậy. Tôi cũng tự hào là biết khá nhiều phụ nữ nhưng phải nói là chưa khi nào tôi được thấy ai có nhiều lông lồn như cô Hạnh! Lông cô tràn ra hai bên mép, che hết tam giác kín. Thật là một tuyệt tác của Thượng Đế! Tôi đứng nhìn mê mẩn, miệng há hốc… Trong
mỗi tình lão già quan hệ với nhân tình đuợc lên đỉnh
mỗi tình lão già quan hệ với nhân tình đuợc lên đỉnh, đúng là bò nè.” Quyên trong miệng vẫn còn nhai, không ngại ngùng khen lấy khen để. Nhìn cô nàng ăn một cách ngon lành làm Phương cũng vô cùng đói bụng. “Ăn một miếng đi.” Quyên thấy dáng vẻ kia của Phương liền hiểu, thế là nàng gắp trên đũa một miếng đưa lên miệng Phương. Đúng mà bao tử làm hai người tới gần nhau hơn, niềm vui anh trai cùng em dâu xinh đẹp các món trên bàn thật quá xuất sắc làm Quyên càng muốn ăn thêm nữa. “Sao… Còn thèm à?” Phương chống tay lên bàn, cười hỏi. “Đúng vậy… Không biết ai đó biết nấu ăn không nữa.” Quyên
lén lút chủ tịch chén cấp dưới dâm dục
lén lút chủ tịch chén cấp dưới dâm dục, Ngửa mặt lên hứng dòng nước, hắn thở dài khoan khoái, dòng nước mát lạnh gột rửa đi những bụi bặm, mệt mỏi mà hắn hứng ngoài đường, làm dịu đi cái nóng của ngày hè oi ả. Hắn dội từ từ, để dòng nước chảy mơn man trên người, hưởng thụ sự sảng khoái nó mang lại. Hắn ăn cắp thêm một xô so với tiêu chuẩn bốn xô của bà chủ nhà trọ đặt ra. Hắn hai mươi ba tuổi, tốt nghiệp đại học hơn một năm, vẫn khao khát để tìm một công việc phù hợp, vẫn chạy xe ôm hàng ngày để kiếm tiền nuôi miệng và chờ đợi hy vọng đến. Hắn vẫn lạc quan tin vào tương lai, tin vào sự kỳ vọng của bố mẹ hắn, tin vào lời phán hậu vận tốt của ông thầy bói. Hắn tin sẽ kiếm thật nhiều tiền để xây lại cái nhà to đẹp hơn cái nhà cấp bốn của bố mẹ hắn, để bố mẹ hàng ngày được sống trong sự tự hào. Hắn tin hắn sẽ đủ sức gánh vác, để chị hắn không phải mỗi tối đi dạy thêm để kiếm tiền. Với niềm tin đó, hẳn vẫn trụ lại được ở cái thành thị đông đúc này, vẫn ngày ngày cần mẫn từ tờ mờ sáng để chờ khách đi xe ôm và về nhà trọ khi quá nửa đêm, để rồi sảng khoái hưởng thụ dòng nước mát lạnh dội lên người. Quay trở vào phòng với mỗi cái quần short thể thao trên người, lộ ra cơ thể khỏe mạnh rắn chắc mà mỗi ngày hắn đều đặn chống đẩy vài chục cái. Ném đống quần áo bẩn vào chậu, mà hắn biết mai con bé Hiền thế nào cũng sẽ giặt hộ hắn và gấp lại gọn gàng. Hắn đếm nắm tiền lẻ trong túi quần vuốt thẳng từng tờ, lôi chiếc giày đá bóng cũ trong gầm giường, hắn nhét tờ năm chục vào cái túi ni lông đã có mấy tờ tiền trong đó, rồi cẩn thận gói túi ni lông lại, nhét vào giày và ném vào gầm giường. Đống tiền lẻ, đã được gấp thẳng thớm, hắn cho vào cái ví vải đã sờn. Chỗ này đủ cho hắn mua hai cái bánh mì trứng, gói Thăng Long mềm và vài ly trà đá. Hi vọng mai sẽ chạy đủ để thêm tiền xăng. Cẩn thận nhét cái vì vào túi quần jeans và treo lên dây. Hắn trèo lên giường vớ cuốn sách đọc dở để ru giấc ngủ. Trời mùa hè oi ả, làm mồ hôi nhớp nháp trên lưng, cái quạt tàu lục cục nặng nhọc quay hết tốc lực mà không làm dịu đi chút nóng nào. Với tay tắt cái đèn, hắn nằm trong bóng tối, hy vọng sẽ thiếp đi để quên cái nóng. Đầu hắn lại nghĩ vẩn vơ. Hắn nhớ đến con bé Hiền, con bé người thấp đậm, da trắng và tốt bụng. Con bé hay giúp hắn giặt quần áo. Hắn mỉm cười nhớ đến cái dáng sợ hãi khi bị mấy thằng du côn chấn lột, rồi khóc thét lên khi thấy máu chảy trên mặt hắn, do hắn bị dính mấy gậy khi xông vào cứu con bé. Rồi nhớ đến con bé Khanh cave, khách hàng quen thuộc mà hắn vẫn hay đón hàng đêm từ quán bar. Đấy là hắn gọi vậy, chứ con bé làm tiếp thị rượu. Con bé rõ xinh, dáng cao mình dây, ngực tròn, da trắng, mông nở. Nhớ đến bộ ngực căng đét hở một nửa ra khỏi cái áo, mà hắn luôn phải nuốt nước bọt mỗi lần nhìn thấy. Nhớ đến cặp đùi săn chắc, trắng mịn mà hắn luôn đặt tay lên mỗi khi chở con bé về. Hắn nhớ lại cái buổi đầu tiên gặp con bé. Hôm đó, trời mưa tầm tã cả ngày do ảnh hưởng của bão và cả ngày hắn chẳng bắt được cuốc khách nào. Hắn vẫn mặc cái áo mưa giấy đã rách te tua, dù chẳng có tí tác dụng ngăn mưa nào nữa, nhưng ít nhất nó vẫn còn mang lại cho hắn cảm giác được che chở. Đường đã vắng bóng người, thỉnh thoảng có chiếc ô tô phóng vội qua, hắt nguyên vũng nước lên người hắn, cũng chỉ làm hắn đưa tay lên vuốt mặt rồi lầm bầm câu vô nghĩa. Hắn hiểu, ai cũng muốn về nhà thật nhanh để tránh đi cái thời tiết mưa gió khốn kiếp này, chẳng ai còn tâm trí để mà quan tâm đến thằng xe ôm vẫn lêu vêu hi vọng kiếm được cuốc xe chốt ngày, hắn cũng như hằng hà sa số những hạt cát ngoài kia, chẳng gợn lên bất cứ sự chú ý nào. Thằng bảo vệ quán bar ra tận giữa đường để chặn đường cho xe trong quán đi ra, chiếc ô màu đen giương ra tí thì làm hắn đâm vào. – Xe… xe… ôm! Tiếng con gái cất lên gấp gáp ngay khi hắn vừa đi qua quán bar, với phản xạ nghề nghiệp, hắn cả đạp phanh chân và bóp phanh tay, chiếc xe kêu lên ken két và loằng ngoằng khựng lại. Hắn ngoái lại đằng sau, một con bé cao ráo, mặc bộ jupe màu đen bó sát ngắn cũn cỡn, đội cái sắc đen lên che đầu che mưa. Hắn đẩy chân lùi xe sát vệ đường, rồi lấy cái khăn lau khô yên sau. Con bé rón rén ghé mông trèo lên xe hắn và nói ra địa chỉ. Trời vẫn còn những hạt mưa, con bé chắc bị dính mưa nên cứ ngọ nguậy để tránh. Tạt vào quán nước nhỏ vẫn còn leo lét ánh đèn, hắn mua cái áo mưa giấy mười nghìn và đưa con bé. Con bé lí nhí cám ơn khi cầm áo mưa. Đỗ xe trước địa chỉ con bé đưa, hắn nói: – Đến rồi em. – Ah… Vâng em cảm ơn. Hết bao nhiêu tiền anh? – Năm mươi nghìn. Thường đối với khách hàng mà hắn xếp hạng là cave hắn sẽ kênh thêm một chút so với giá hắn vẫn lấy, đối với các cô, một hai chục chẳng là gì, vả lại hắn cũng phải lấy lại tiền đầu tư cái áo mưa. Con bé nhảy xuống cởi áo mưa đưa hắn, và mở sắc tay lục lọi một hồi, rồi ngập ngừng nói với hắn. – Em… quên tiền rồi. – Anh đợi dưới này, em lên lấy đi. – Nhưng… nhưng… em cũng hết tiền trên nhà rồi. Hay em trả anh sau được không. Đệt… Hắn tí thì buột miệng chửi đổng một câu, rồi nhìn bộ dạng bối rối, ngại ngùng của con bé, hắn thở dài. Coi như làm phước giúp người. Hắn chẳng nói chẳng rằng, nổ máy xe quay đầu đi. Con bé vội rằng lên, tóm lấy tay hắn. – Cho em số điện thoại, để em trả tiền anh sau. – Không cần. – Đi mà… cho em số điện thoại. Nhìn con bé với bộ dạng vội vã, sốt ruột, hắn đọc nhanh số điện thoại của mình. Rồi chẳng quan tâm con bé có nhớ hay không hắn rồ máy phóng đi. Hắn cũng quên hẳn sự kiện đêm đó, rồi khoảng một tuần sau, hắn đang trên đường về nhà trọ, thì có điện thoại gọi đến. Móc cái điện thoại Nokia đã tróc hết sơn và số, hắn thấy số điện thoại lạ. Bấm nút nghe, giọng con gái vọng đến. – Anh… anh xe ôm ạ. – Uh, có gì không em? – Anh đến đón em tại quán bar được không? – Uh, chờ khoảng 15 phút nhé. – Vâng. Hắn quay xe phóng đến địa chỉ quán bar, hắn thấy con bé đứng bên kia đường, vẫn mặc bộ jupe ngắn cũn cỡn như hôm nào. Hắn vòng xe vào sát lề đường, với cái mũ bảo hiểm đưa cho con bé. Con bé cầm mũ và vòng qua để leo lên xe hắn. Chiếc xe từ tốn lăn bánh, hắn không nói lời nào, nguyên tắc của hắn là không chủ động nói chuyện với khách, trừ trường hợp khách chủ động. – Anh ơi! Mình đi ăn đi, em chưa ăn tối. – Uh, em muốn ăn ở đâu? Khách hàng là thượng đế, hắn sẽ phục vụ hết mình và sẵn sàng đợi khách làm việc. Để con bé xuống quán ăn đêm con bé chỉ, hắn chạy quá lên một đoạn, tắt máy dựng chân chống và rút điếu thuốc ngồi trên xe đợi. Một lúc sau con bé chạy. – Anh vào đi anh. Vào ăn cùng em. – Em cứ tự nhiên. Anh ăn rồi. Anh đợi em ngoài này cũng được. – Không… anh vào ăn cùng em cho vui. Con bé cầm tay hắn lắc lắc. Không từ chối được, hắn bước vào quán cùng con bé. – Anh ăn gì? – Không anh không đói, niềm vui anh trai với cô y tá đuợc lên đỉnh em cứ ăn đi. – Hay anh uống gì không? Bia nhé? Rồi không đợi hắn trả lời, con bé vẫy chủ quán gọi chai bia. Nhìn cốc bia vàng óng với lớp bọt trắng toát ở trên, hắn nhớ ra lâu lắm rồi mình không được uống bia. Hớp ngụm bia mát lạnh vào cổ, vị thơm ngát đắng dịu thấm vào đầu lưỡi. Ngậm từng hớp bia chậm rãi nuốt xuống cổ, hắn cố gắng không bỏ sót từng hương vị ngon lành của cốc bia. Bên kia con bé đang nhỏ nhẹ gắp từng gắp bún, cái bầu ngực trắng nhễ nhại hở ra khỏi ngực áo đập vào mắt hắn, làm hắn khẽ nuốt ực trong cổ họng. Khó khăn đưa ánh mắt sang chỗ khác, quán bún cũng chỉ mấy khách, hầu hết các cặp đôi trẻ chắc vừa dạt ra từ sàn nhảy hoặc quán ba nào đó, chú tâm vào bán bún của mình mà chẳng quan tâm đến người xung quanh. Anh mắt hắn lại rơi vào nửa bầu ngực trắng lòa trước mặt, rồi lại khó khăn rời đi, khi cơn nóng bụng dưới tăng lên. Hắn cũng uống hết cốc bia và con bé cũng ăn xong bát bún của mình, trên đường về con bé có vẻ dạn dĩ hơn, chủ động hỏi chuyện hắn. Hắn biết tên con bé là Khanh, mới tốt nghiệp cao đẳng kinh tế, hiện đang làm tiếp thị rượu chờ xin việc. Và sau hôm đó, con bé thành khách hàng thường xuyên của hắn. Hôm đó, hắn đến đón con bé như đã hẹn. Con bé lảo đảo, siêu vẹo bước ra khỏi quán, hắn phải chạy lại đỡ. Mùi rượu nồng nồng trong hơi thở và quần áo con bé xộc vào mũi. Vất vả lắm hắn mới để được con bé trên yên xe, giữa chặt tay con bé quàng qua eo hắn. Hắn lái xe chậm chậm bằng một tay.
làm thêm chủ tịch địt nhân viên dâm dục
làm thêm chủ tịch địt nhân viên dâm dục, thằng người yêu vắt tay kiêu tôi chạy vào, 2 xe chạy vào trong. Nhìn ngôi nhà chính 3 tầng, nhìn bà giúp việc đi vào căn nhà nhỏ hơn kế bên lớn cũng chẳng kém, tôi nghĩ rồi lại một cậu ấm nữa, hèn chi biết cách ăn chơi như vậy. 2 Đứa nó dẫn tui vào 1 phòng lớn rồi, niềm vui lão già chén cấp dưới để kiếm tiền rồi bắt đầu bàn đồ ăn đã mua lên bàn chuẩn bị xử tăng 3. Sau vài ba câu chào hỏi thì cũng biết rõ thằng này tôi Hận, tôi nghĩ không biết có phải cha mẹ nó lúc sanh nó rồi nhìn mặt nó để đặt tên hay sao, à mà nhìn mặt nó là không có cảm
một đêm thăng hoa anh trai chịch thư ký gợi cảm
một đêm thăng hoa anh trai chịch thư ký gợi cảm, nguồn: http://truyensextv.cc/meo-con-miet-vuon/ Lướt qua đời nhau thêm 3 năm nữa. Trong 3 năm này, hân hoan anh trai với cô y tá xinh đẹp mình và nàng vẫn thỉnh thoảng gặp nhau tâm sự, khi nàng cãi nhau với bồ, khi nàng dọn về sống chung với thằng bồ đầu tiên, khi nàng chia tay nó lại ra riêng. Nhiều lúc nhìn nàng vật lộn với cuộc sống thấy thương lắm, mình thỉnh thoảng gửi nàng chút đỉnh, tuy nhiên, nàng tuyệt đối không xin xỏ, và đôi lần còn từ chối sự giúp đỡ của mình, vì nàng cũng biết trong 3 năm đó, mình cũng khó khăn không
tăng ca ông chủ chịch thư ký để kiếm tiền
tăng ca ông chủ chịch thư ký để kiếm tiền, cho sướng xong rồi rút ra và hết chuyện là chị em phản cảm liền, phải xoa đều cơ thể, kết hợp vài nụ hôn, thì cơn sướng của chị em mới lâu, và mới chịu làm lần sau với mình. “Ừm, qua mùng có thăm mẹ con em ngày nào hông?” – Nàng vẫn còn co giật vì sướng. “Em muốn thì anh qua, sợ em lo má rồi lo con Vy, thấy anh qua lại rượt anh chạy khỏi nhà” – mình bồng nàng ra khỏi phòng làm việc, niềm vui ông chủ với cô y tá dâm dục đi về phòng ngủ và đỡ nàng lên giường. “Em thích, anh qua đi, con nó thấy ba mừng lắm” – nàng cười mãn nguyện, vít
sung sướng anh trai chén cấp dưới dâm đãng
sung sướng anh trai chén cấp dưới dâm đãng, gật gật đầu, lại hỏi Trần Trừng, “Ngươi cảm thấy có hiệu quả không? Thắt lưng và hông có còn đau không?” Trần Trừng đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Ừm, không đau như ngày đầu tiên.” Chị gái rất hài lòng, cười nói: “Vậy thì tốt rồi, may mắn anh rể ngươi biết làm cái này, niềm vui quản lý chịch thư ký khiêu gợi sau khi xuất viện về nhà, còn có thể tiếp tục giúp ngươi xoa bóp.” Vừa nghĩ đến chuyện hai người vừa mới vụng trộm làm, Trần Trừng không dám hé răng nữa, nếu sau khi về nhà còn ấn như vậy, cô thật sự sợ mình sẽ không kiềm chế được, dâm
tăng ca quản lý địt nhân viên gợi cảm
tăng ca quản lý địt nhân viên gợi cảm, quen với hoàn cảnh này. Nếu vì vậy mà cứ đi đánh bọn chúng thì Thiên Gia có lẽ hễ xuống núi thì lại phải ra khỏi vỏ rồi. Tay cầm vội Thiên Gia thần kiếm, niềm vui sếp quan hệ với nhân tình dâm dục Tuyết Kỳ đi nhanh theo hướng chỉ của Tăng Thư Thư. Ngay sau đó, han cũng cầm tay Tiểu Phàm kéo theo sau, nhưng ngay lập tức, Lâm Kinh Vũ cũng đã kịp nhìn thấy, liền đuổi theo hét lớn: – Đứng lại. Đừng có chạy… Không ai để ý, ánh mắt đầy nham hiểm của gã chưởng quầy nhìn về phía bọn họ… Lâm Kinh Vũ đuổi theo hai người họ, tay tóm vào vai Tiểu