niềm vui ông chủ cùng em dâu dâm đãng, dặn, cao đến hai trượng, hầu như phải ngẩng đầu lên mới nhìn thấy hết, cũng không biết lúc đầu làm sao mà tìm thấy thứ gỗ to đến nhường này. Thường Tiễn nhìn mà như không thấy gì hết, có vẻ hàng ngày ra ra vào vào, nhìn mãi thấy nhàm rồi, trên mặt không một chút cảm xúc nào như hai đứa trẻ kia, tuyệt không rung động trước cảnh thiên nhiên hùng vĩ, qua cửa này đi ra. Trương Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ vội vàng rảo theo. Vừa mới đạp chân lên bậc cửa cánh lớn này, mỗi ngày chủ tịch chén cấp dưới đáng đồng tiền hai đứa trẻ thoắt cùng nín thở, không