ngủ nhờ quản lý chén cấp dưới để kiếm tiền, lúc nào cũng được… bởi vì… Tiểu Phàm… ực… lúc nào cũng nhớ tới tỷ. Văn Mẫn nhìn hắn nuốt vội cục nước miếng vào trong cuống họng mà không khỏi bật cười thích thú, tiếng cười khanh khách của nàng vang khắp căn phòng, nàng xoay người Tiểu Phàm đẩy y nằm xuống giường, thoắt một cái, mỗi ngày chủ tịch với cô y tá gợi cảm cả người Văn Mẫn đã ngồi lên hạ bộ của Tiểu Phàm, nàng chống tay lên lồng ngực hắn, sàng sê hai bờ mông của mình cọ xát với khúc thịt cộm cán bên dưới, miệng mỉm cười dâm đãng và đĩ thõa mà nhìn Tiểu Phàm: – Ư… Hihi…